Thursday, October 31, 2013

TT Ngô Đình Diệm bị giết hại ra sao

TT Ngô Đ Diệm bị giết hại ra sao

Trích sưu tầm của Phi Q. Phước 

 …….. Tướng Trần Văn Đôn cho biết các sĩ quan sau đây đã nằm trong nhóm đứng ra tổ chức đảo chánh:

1.    Trung Tướng Dương Văn Minh,

2.    Trung Tướng Trần Văn Đôn,

3.    Thiếu Tướng Trần Thiện Khiêm,

4.    Thiếu Tướng Mai Hữu Xuân,

5.    Thiếu Tướng Tôn Thất Đính,

6.    Thiếu Tướng Nguyễn Khánh,

7.    Thiếu Tướng Lê Văn Kim,

8.    Thiếu Tướng Trần Văn Minh,

9.    Thiếu Tướng Phạm Xuân Chiểu,

10. Thiếu Tướng Lê Văn Nghiêm,

11. Đại Tá Nguyễn Văn Thiệu,

12. Đại Tá Đỗ Mậu,

13. Đại Tá Dương Ngọc Lắm,

14. Đại Tá Nguyễn Văn Quan,

15. Đại Tá Nguyễn Hữu Có,

16. Đại Tá Trần Ngọc Huyến,

17. Đại Tá Nguyễn Khương

18. Đại Tá Đỗ Cao Trí.

Trong một cuộc phỏng vấn, Tướng Khánh có nói với chúng tôi rằng ông là người được CIA tiếp xúc trước tiên khi muốn làm đảo chánh. Nhưng theo tài liệu, CIA đã cho hai điệp viên khác nhau đến gặp Tướng Khiêm và Tướng Khánh cùng một lúc.
 
Điệp viên Lucien Emile Conein đến gặp Tướng Khiêm, một nhân viên CIA, lúc đó là Tham Mưu Trưởng Liên Quân, và cho biết quyết định của Hoa Kỳ muốn lật đổ Tống Thống Ngô Đình Diệm. Tướng Khiêm đồng ý nhận thực hiện kế hoạch đó, nhưng gợi ý nên đi gặp Tướng Dương Văn Minh và Tướng Trần Văn Đôn.
 
Trong khi đó, một điệp viên khác là Al Spera, cố vấn chính trị Bộ Tổng Tham Mưu, đi Pleiku gặp Tướng Nguyễn Khánh, một cộng tác viên khác của CIA, để thảo luận về việc này.. Khi Al Spera hỏi Tướng Khánh về tướng Khiêm, Tướng Khánh đã nắm chặt hai bàn tay của mình lại và nói: “Chúng tôi như thế này”.

Sau khi Tướng Khiêm và Lucien Conein phác xong họa kế hoạch hành động, ngày 2.10.1963 khi Tướng Đôn lên phi trường đi Nha Trang thì Lucien Conein đến gặp và hẹn sẽ nói chuyện với nhau ở Nha Trang. Tối hôm đó, tại Nha Trang, Lucien Conein thuyết phục Tướng Đôn làm đảo chánh và Tướng Đôn đã đồng ý.
 
Ngày 5.10.1963, Lucien Conein lại đến bàn chuyện này với Tướng Dương Văn Minh. Tướng Minh cũng đồng ý. Tướng Đôn được giao cho phối trí lực lượng, còn Tướng Minh lãnh đạo Hội Đồng Cách Mạng. Tất cả nằm dưới sự chỉ đạo của Lucien Conein và Tướng Khiêm.

1.- Vai trò của Lucien Emile Conein

Chúng tôi chưa tìm được tài liệu nào nói về điệp viên Al Spera, nhưng chúng tôi có khá nhiều tài liệu về điệp viên Lucien Emile Conein. Ông sinh năm 1919 tại Paris, mồ côi cha sớm, lúc mới 5 tuổi được mẹ gởi sang Hoa Kỳ sống với bà dì tại Kansas City thuộc tiểu bang Kansas, nhưng vẫn giữ quốc tịch Pháp.
 
Conein đã từng làm điệp viên cho OSS (tiền thân của CIA) từ năm 1943 với cấp bậc Trung Úy, hoạt động chống Đức Quốc Xả trong Đệ Nhị Thế Chiến ở Âu Châu, rồi qua Bắc Việt khi chiến tranh chấm dứt. Từ 1954 đến 1956 ông đến Việt Nam hoạt động trong toán đặc nhiệm dưới quyền của Đại Tá Edward Lansdale, người đã giúp Tổng Thống Ngô Đình Diệm chống lại nhóm Bảy Viễn và Tướng Nguyễn Văn Hinh. Sau đó, ông trở về Mỹ và tham gia Lực Lượng Đặc Biệt (Special Force) nhưng vẫn còn làm việc cho CIA.

Năm 1961 ông đã xin về hưu, nhưng năm 1962 ông được CIA gọi làm việc trở lại và phong cho chức Trung Tá với bí danh là Lulu hay Black Luigi, rồi gởi qua Sài Gòn làm cố vấn cho Bộ Nội Vụ. Nhưng trong thực tế, Lucien Conein có nhiệm vụ móc nối với các tướng Việt Nam mà ông đã có dịp quen biết khi phục vụ dưới quyền của Đại Tá Lansdale, để chuẩn bị tổ chức đảo chánh lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm.

Đại Sứ Henry Cabot Lodge gọi Lucien Conein là “the indispensable man” (con người rất cần thiết). Còn trong cuốn “Vietnam: A History,” sử gia Stanley Karnow nói rằng Lucien Conein là “một người lập dị, một người náo nhiệt, một nhân viên tình báo rất nhạy cảm và hoàn toàn chuyên nghiệp, thường không thể kiểm soát được” Sau này, Everette E. Howard Hunt cũng đã dự tính dùng Lucien Conein trong vụ Watergate.

Mỗi lần được phỏng vấn, Lucien Conein thường mở đầu câu chuyện bằng câu: “Bây giờ, đây là sự thật hai mặt, là thứ danh dự của hướng đạo sinh, là sự thật hai mặt” hay “Đừng tin bất cứ điều gì tôi nói; tôi là một tên nói dối chuyên nghiệp”

Khi cuộc đảo chánh ngày 1.11.1963 xẩy ra, Lucien Conein đến Bộ Tổng Tham Mưu chỉ đạo trực tiếp. Ông ngồi trên ghế của Tướng Lê Văn Tỵ, đặt hai túi bạc dưới ghế, hai chân gác lên bàn, bên cạnh có khẩu 375 Magnum, chỉ huy các tướng Việt Nam thực hiện.
 
Trong cuốn Việt Nam Nhân Chứng, Tướng Trần Văn Đôn cho biết khi hay tin ông Diệm và ông Nhu đã ra khỏi Dinh Gia Long, Lucien Conein hỏi: “Hai ông ấy đi đâu? Phải bắt lại cho kỳ được, vì rất quan trọng”.
 
Lucien Conein đã nói với các tướng đảo chánh bằng tiếng Pháp: “On ne fait pas d’omelette sans casser les oeufs.” (Người ta không thể làm món trứng rán mà không đập bể những cái trứng.) (trang 228) Khi bước xuống tuyền đài ngày 3.6.1998 tại Virginia, Lucien Conei đã ôm theo khá nhiều bí mật của cuộc đảo chánh ngày 1.11.1963.

2.- Tướng Trần Thiện Khiêm

Trong cuốn Việt Nam Nhân Chứng, Tướng Trần Văn Đôn nói rằng trong kế hoạch đảo chánh, ông rất dè dặt với Tướng Khiêm vì tướng này rất được ông Diệm và ông Nhu tin cậy. Vợ ông, bà Đinh Thị Yến, lại có chân trong ban chấp hành Phong Trào Phụ Nữ Liên Đới Trung Ương của bà Nhu và là dân biểu Quốc Hội, thường đi sát với bà Nhu. Ông nhờ Tướng Minh thăm dò. Qua một người Mỹ “cam kết và tìm hiểu”, Tướng Minh cho biết Tướng Khiêm đồng ý tham gia đảo chánh.

Khi viết như vậy, Tướng Đôn không biết gì nhiều về sự sắp xếp của CIA trong cuộc đảo chánh này. Ngay cả khi lệnh giết ông Diệm và ông Nhu được CIA truyền xuống, Tướng Đôn cũng không hề được cho biết. Một vài câu chuyện sau đây do một nhân chứng có mặt tại Bộ Tổng Tham Mưu trong suốt thời gian cuộc đảo chánh ngày 1.11.1963 xẩy ra, cũng đủ cho chúng ta thấy vài trò của Tướng Khiêm quan trọng như thế nào:

- Khoảng 1 giờ 25 trưa ngày 1.11.1963, Tướng Khiêm bước ra bước vào nơi ông làm việc. Đúng 1 giờ 30, tin đảo chánh được phổ biến, các tướng lãnh liên miên ra vào văn phòng Tướng Khiêm.

- Sáng 2.11.1963, có người đem bộ complet màu xám sậm đến đứng ở lầu ba chờ. Tùy phái của Tướng Khiêm ra hỏi thì được biết người này được gọi đem áo tới cho Tổng Thống Diệm. Khoảng 9 giờ, một đại tá bước vào phòng Tướng Khiêm. Hai phút sau, đại tá này bước ra và bảo người kia đem bộ đồ complet về, vì Tổng Thống đã chết! Trên lầu, nhiều tướng lãnh ra vào phòng Tướng Khiêm rất nhộn dịp. Buổi tối, sau khi xác ông Diệm và ông Nhu được liệm xong, một báo cáo đã được trình lên cho Tướng Khiêm biết.

- Khuya 3.11.1963, khi mọi việc đã xong xuôi, Tướng Khiêm cho gọi Đại Tá Trần Văn Trung, Tham Mưu Phó Nhân Viên, và Đại Tá Đặng Văn Quang, Tham Mưu Phó Tiếp Vận, vào văn phòng ông và ra lệnh: “Hai ‘toi’ trực ở đây đêm nay, ‘moi’ về nghỉ.

- Một tuần lễ sau, Tướng Khiêm bước vào ban văn thư và hỏi Đại Úy Phạm Bá Hoa, chánh văn phòng của ông: “Có cho anh em mỗi người lên một cấp chưa? Nếu có gì xảy ra, ‘moi’ bay đầu thì các anh em cũng không được yên đâu.”

Đọc thêm cuốn “Đôi dòng ghi nhớ” của Đại Tá Nguyễn Bá Hoa, đọc giả sẽ thấy rõ hơn quyền hành của Tướng Khiêm trong cuộc đảo chánh này.

Lệnh hành quyết:

Từ trước đến nay, chúng ta thường tranh luận về ai đã ra lệnh giết Tổng Thống Ngô Đình Diệm và ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu. Nay cuốn băng của Tổng Thống Johnson đã chính thức xác nhận rằng chính quyền Kennedy (Kennedy administration) đã ra lệnh giết, nên vấn đề này không cần phải tranh luận nữa.

Lệnh hành quyết do Washington truyền cho Đại Sứ Lodge ở Sài Gòn. Ông này truyền cho Trần Thiện Khiêm và Dương Văn Minh qua Lucien Conein. Tướng Minh giao cho cận vệ của mình là Đại Úy Nguyễn Văn Nhung thi hành dưới sự chỉ đạo của Tướng Mai Hữu Xuân. Các sĩ quan khác, kể cả Tướng Đôn, đều không biết gì hết.

Như đã nói ở trước, ngoài Tổng Thống Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu, Đại Sứ Henry Cabot Lodge đã quyết định giết thêm Ngô Đình Cẩn và Đại Tá Lê Quang Tung, Tư Lệnh Lực Lượng Đặc Biệt.

Tướng Dương Văn Minh đã ra lệnh cho Nguyễn Văn Nhung đưa Đại Tá Lê Quang Tung ra nghĩa trang Bắc Việt Tương Tế phía sau Bộ Tổng Tham Mưu đâm chết và vùi thây ở đó.

Muốn giết ông Ngô Đình Cẩn, CIA phải lừa ông vào Tòa Lãnh Sự Mỹ ở Huế, nói rằng sẽ cho đi ngoại quốc, sau đó dùng công điện báo cáo láo về Washington nói rằng trong nhà ông Cẩn có hầm chôn người và súng, dân chúng đang biểu tình, rồi giao ông Cẩn cho Tướng Khánh giết. Trong cuốn Việt Nam Nhân Chứng, Tướng Đôn xác nhận trong nhà ông Cẩn không hề có hầm chôn người hay súng.

Tuy nhiên, chúng tôi nghĩ rằng sở dĩ Tổng Thống Johson đã gọi nhóm tướng lãnh được thuê làm đảo chánh là “một bọn ác ôn côn đồ đáng nguyền rủa” vì hành động man rợ, tra tấn đánh đập và giết chết Tổng Thống Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu. Chưa một nhà lãnh đạo nào trên thế giới đã bị bọn tay chân bộ hạ thân tín, được hưởng nhiều ơn mưa móc, giết một cách thê thảm như thế trong cuộc đảo chánh.

Hành động ác ôn côn đồ

Khoảng 10 giờ ngày 2.11.1963, khi chiếc M113 chở xác ông Diệm và ông Nhu về đến Bộ Tổng Tham Mưu, đậu trên sân cỏ phía tay phải. Mở cửa xe phía sau ra, người ta thấy ông Diệm mặc bộ complet màu xám sậm, ông Nhu mặc bộ complet màu hơi nâu tím. Cả hai bị trói thúc ké tay sau lưng, nằm nghiêng trên sàn xe, máu me dầm dề. Một quân cảnh đứng gác tại đó cho biết, Tướng Dương Văn Minh đã xuống và tự tay vạch quần ông Diệm ra xem có “chim” không!

Với các dấu vết trên hai xác chết như vậy, nhiều người đã đặt câu hỏi: Hai ông đã bị giết như thế nào? Cách tường thuật của mỗi người mỗi khác.

Trong cuốn “Assassin in our Time” (Kẻ sát nhân trong thời đại chúng ta) xuất bản năm 1976, ở trang 142, Sandy Lesberg đã mô tả như sau: Ông Diệm và ông Nhu ngồi với hai tay trói sau lưng. Trong khi ông Diệm giữ im lặng, bất thình lình viên thiếu tá dùng dao găm (bayonet) đâm ông Nhu 15 hay 20 lần. Sau đó, hắn ta rút súng lục bắn vào sau đầu ông Diệm. Thấy ông Nhu còn quằn quại trên sàn, viên thiếu tá ban cho ông ta một cú ân huệ bằng cách cũng bắn vào đầu ông ta.

Sandy Lesberg không cho biết ông đã lấy tin này từ ai. Thật ra, lúc đó Nguyễn Văn Nhung còn là Đại Úy, sau này mới được thăng Thiếu Tá.

Với cuốn “Les Guerres du Vietnam” (Chiến tranh Việt Nam) xuất bản năm 1985, Tướng Trần Văn Đôn không hề mô tả gì đến cách giết ông Diệm và ông Nhu, mà chỉ mô tả về sự tàn ác của sát thủ Nguyễn Văn Nhung mà thôi.

Bà Ellen J. Hammer, tác giả của cuốn “ A Death in November” (Cái chết vào tháng mười một), nói rằng khi chiếc xe chở ông Diệm và ông Nhu dừng lại ở cổng xe lửa đường Hồng Thập Tự, Thiếu Tá Dương Hiếu Nghĩa từ trên miệng cửa xe lia một tràng tiểu liên vào hai ông Diệm và Nhu. Đại Úy Nhung rút súng Colt ra bồi thêm mấy phát vào đầu. Nhưng thấy chưa thỏa lòng, Nhung rút dao găm đâm tới tấp vào ngực hai anh em ông Diệm.

Thiếu Tá Dương Hiếu Nghĩa phủ nhận lời tường thuật này, ông nói rằng ông không ngồi trên xe chở ông Diệm và ông Nhu lúc đó. Nếu chính ông đã giết ông Diệm và ông Nhu, người ta cũng đã giết ông như giết Nguyễn Văn Nhung rồi.

Thiếu Tá Dương Hiếu Nghĩa là một đảng viên đảng Đại Việt, thuộc vào loại căm thù nhà Ngô, sau này được Tướng Nguyễn Khánh cho ngồi ghế phụ thẩm quân nhân của Tòa Án Các Mạng, xét xứ và tuyên án tử hình ông Ngô Đình Cẩn theo lệnh của Henry Cabot Lodge, mặc dù không có bằng chứng xác thực. Do đó, nhiều người vẫn tin vào lời tường thuật của bà Sandy Lesberg.

Có lẽ Tướng Nguyễn Chánh Thi là người biết rõ Đại Úy Nguyễn Văn Nhung đã giết ông Diệm và ông Nhu như thế nào, vì sau cuộc “chỉnh lý” ngày 30.1.1964, trước khi ra lệnh giết Đại Úy Nhung để phi tang một nhân chứng quan trọng (có lẽ theo lệnh của CIA), ông đã đích thân lấy lời khai của Nhung và còn bắt Nhung ngồi viết lời khai về vụ này.
 
Ông có cho tôi nhìn qua tờ khai này năm 1968 khi đang ở Washington D.C. Nhưng rất tiếc, khi xuất bản cuốn “Việt Nam: Một trời tâm sự”, ông đã không cho in nguyên văn tờ khai này, mà tự ý sửa đổi và cắt bớt đi.
 
Tướng Mai Hữu Xuân được đổi thành tướng Thu, Quân Lực VNCH lúc đó không ai là tướng Thu cả. Theo tờ khai mà tướng Thi công bố trong cuốn sách nói trên, Đại Úy Nhung đã khai như sau:

Khi xe M113 chở ông Diệm và ông Nhu chạy được chừng 500 thước, Thiếu Tướng Thu (tức Mai Hữu Xuân) chạy xe ngược chiều trở lại và đưa lên một ngón tay trỏ. Đang còn ú ớ chưa biết giết ai, ông Diệm hay ông Nhu, họ định chạy qua để hỏi lại cho rõ thì dân chúng ùa ra xem rất đông, không chạy qua được. Bổng tướng Thu (M H Xuân) đưa hai ngón tay, họ hiểu rằng ông ra lệnh bắn cả hai người. Thiếu tá Nhung liền rút súng Colt 12 bắn mỗi người 5 phát, và sau đó bắn ông Nhu thêm ba phát vào ngực nữa.

Tướng Lê Minh Đảo, lúc đó là Đại Úy tùy viên của tướng Lê Văn Kim, đã cho biết: ít lâu sau khi ông Diệm và ông Nhu bị hạ sát, Nguyễn Văn Nhung có kể lại chuyện này cho ông nghe. Nhung nói rằng khi được lệnh giết cả hai ông, Nhung đã bắn ông Nhu trước. Ông Diệm thấy thế đã nhắm mắt lại. Nhung liền bắn ông Diệm 5 phát. Sau đó quay qua bắn ông Nhu thêm 3 phát nữa. Điều này phù hợp với lời khai mà tướng Nguyễn Chánh Thi đã công bố.

Tuy nhiên, sự thật không phải chỉ có thế. Xác ông Diệm và ông Nhu đã được đưa vào bệnh xá của Bộ Tổng Tham Mưu để khám nghiệm. Bác sĩ Huỳnh Văn Hưỡn (hiện nay ở New York), giám đốc bệnh xá này lúc đó, đã khám nghiệm và chứng nhận rằng cả ông Diệm lẫn ông Nhu đã bị bắn từ sau ót ra trước. Xác ông Diệm có nhiều vết bầm, chứng tỏ đã bị đánh đập trước khi bắn. Xác ông Nhu bị đâm nhiều nhát, áo rách nát và đầy máu. Vậy ông Diệm và ông Nhu đã bị trói, đánh đập và đâm lúc nào?

Một nhân chứng rất quan trọng hiện đang ở Melbourne, Úc Châu, cho biết ông là người đi trên chiếc M113 chở ông Diệm và ông Nhu từ nhà thờ cha Tam về Bộ Tổng Tham Mưu, nên đã chứng kiến những sự việc xẩy ra. Câu chuyện ông kể lại có vẻ hợp lý hơn cả.

Theo nhân chứng này, vào trưa 1.11.1963, chi đoàn thiết giáp của ông được lệnh vào Sài Gòn để tăng cường bảo vệ thủ đô.. Khi đến Sài Gòn, chi đội này được chia làm hai toán, một toán hợp lực với quân bạn bao vây Dinh Gia Long, một toán làm vòng đai an ninh cho Bộ Tổng Tham Mưu. Nhân chứng ở trong toán đóng tại Bộ Tổng Tham Mưu.

Sáng 2.11.1963, khoảng 6 giờ 15 phút, toán ông được lệnh di chuyển ra khỏi Bộ Tổng Tham Mưu. Khi vừa ra khỏi cổng chính thì thấy có 3 chiếc xe Jeep đang chờ. Chiếc thứ nhất có Tướng Mai Hữu Xuân và 3 cận vệ. Chiếc thứ hai chở Đại Tá Dương Ngọc Lắm, Đại Úy Nguyễn Văn Nhung và Đại Úy Dương Hiếu Nghĩa. Chiếc thứ ba chở 4 người, trong đó có Đại Úy Phan Hòa Hiệp. Sau đó là hai chiếc M113. Nhân chứng ngồi ở chiếc thứ nhì. Cuối cùng là 2 chiếc GMC chở đầy lính có vũ trang đầy đủ.

Khi đến Chợ Lớn, gần một nhà thờ, xe chạy chậm lại, các binh sĩ trên hai chiếc GMC được lệnh nhảy xuống, một số bố trí xung quanh nhà thờ, số còn lại bố trí ở vòng ngoài. Xe tướng Xuân chạy một vòng rồi đậu lại bên kia đường.

Sau cái phất tay của Đại Tá Dương Ngọc Lắm, ba đại úy Nhung, Nghĩa và Hiệp nhảy xuống xe. Đại Tá Lắm ngoắc chiếc M113 có nhân chứng ngồi trên đó đi theo. Nhân chứng cũng nhảy xuống xe. Khi cách Đại Tá Lắm khoảng 2 thước, nhân chứng thấy có 4 người từ trong nhà thờ đi ra. Người đi đầu là Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Người đi tiếp theo là Ông Ngô Đình Nhu. Sau cùng là hai tùy viên (Đại Úy Đỗ Thọ và ông Nguyễn Đắc Khá). Đại Tá Lắm đến chào ông Diệm:

- Thừa lệnh Trung Tướng Chủ Tịch Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng, chúng tôi đến đón cụ và ông cố vấn.

Ông Diệm:
- Ông Đôn và ông Minh đâu hè?

Đại Tá Lắm:
- Thưa cụ, hai ông còn đang bận việc ở Tổng Tham Mưu.
- Thôi được. Thế tôi và ông cố vấn đi cùng xe kia với ông.

Đại Tá Lắm quay người lại chỉ vào chiếc M113 và nói:
- Thưa cụ, xin cụ lên xe này cho.

Ông Nhu khẻ nhíu mày lên tiếng:
- Không thể đón Tổng Thống bằng một chiếc xe như vậy. Để tôi liên lạc với ông Đôn, ông Đính coi xem.

Đại Tá Lắm khẽ nhún vai:
- Tôi không biết. Đây là lệnh của Trung Tướng Chủ Tịch.

Đại Úy Nhung liền oang oang:
- Xin mời hai ông lên xe ngay cho đi.

Mặt ông Nhu đỏ bừng, giọng rất quyết liệt:
- Không được. Để tôi hỏi lại ông Minh, ông Đôn. Tôi đi xe nào cũng được, nhưng còn Tổng Thống…

Đại Úy Nhung:
- Ở đây không còn Tổng Thống nào cả.

Ngay lập tức, Nhung bảo hai quân nhân chạy đến đẩy hai ông lên xe và hạ cửa xe xuống…

Xe đi hết đường Nguyễn Trải, vào đường Võ Tánh đến trước Tổng Nha Cảnh Sát Quốc Gia thì ngừng lại. Tổng Nha này đã bị chiếm từ ngày hôm trước nên không còn một cảnh sát nào lui tới. Chung quanh, các binh sĩ thuộc Sư Đoàn 5 của Đại Tá Ngưyễn Văn Thiệu canh gác rất cẩn mật.

Một Đại Tá từ trên xe Jeep nhảy xuống, bảo các binh sĩ trên xe M113 chở ông Diệm và ông Nhu xuống xe hết. Bảy người trên xe nhảy xuống, nhưng tài xế và anh hạ sĩ xạ thủ được ra lệnh ở lại. Xe được lệnh đi vào Tổng Nha Cảnh Sát.

Khoảng 20 phút sau, chiếc M113 lại từ Tổng Nha chạy ra. Các binh sĩ lúc nãy được lệnh leo lên xe lại. Xe chạy ngược đường Võ Tánh trở lại đường Cộng Hòa. Nhân chứng hỏi hạ sĩ xạ thủ:

- Ông Diệm và ông Nhu đâu?
- Ở dưới.
- Sao rồi?

- Ông Nhu bị tra tấn khủng khiếp rồi bị xiết cổ chết bằng dây điện. Người ta hỏi ông ta nhiều lần: Vàng, bạc, tiền của cất đâu? Ai giữ? Cơ sở kinh tài gồm những cơ sở nào? Ông Nhu trả lời không biết.

- Còn ông Diệm?
- Ông Diệm bị đè cổ ra trói thúc ké rồi ném vào hầm xe.

- Chết hay sống?
- Không biết.

Xe qua khỏi trường Petrus Ký rồi quẹo phải vào đường Hồng Thập Tự thì gặp lại 2 xe Jeep và hai xe chở binh sĩ lúc xuất hành buổi sáng. Xe Đại Tá Dương Ngọc Lắm đi đầu, xe thứ hai có Đại Úy Nhung. Khi đến đường Cao Thắng, bên hông bệnh viện Từ Dũ, xe ngừng lại vì bên kia đang có xe của Tướng Xuân chạy ngược trở lại.

Dân chúng ra xem rất đông. Tướng Xuân nhìn Đại Úy Nhung và đưa hai ngón tay trái lên hai lần. Sau đó, ông đưa ngón tay trỏ lên khỏi đầu và co vào duỗi ra đến 4 lần (gióng như bóp cò). Đại Úy Nhung gật đầu rồi đưa tay lên chào.

Khi xe đến gần đường rầy xe lửa thì dừng lại trước cổng xe đã được đóng lại vì đang có đoàn xe lửa đi qua. Đại Úy Nhung từ chiếc xe Jeep nhảy qua chiến M113 có chở ông Diệm và ông Nhu và la lớn: “Xuống! Xuống!” Các binh sĩ trên xe M113 nhảy xuống hết. Nhân chứng vừa nhảy xuống đất thì nghe nhiều tiếng súng nổ…

Những lời tiết lộ của nhân chứng này cho chúng ta thêm những yếu tố mới, nhất là đoạn hai ông bị đưa vào Tổng Nha Cảnh Sát để tra tấn và khảo của. Trò khảo của này là một “sở trường” của Tướng Mai Hữu Xuân. Sự tiết lộ này đã giúp giải thích tại sao hai ông bị trói tay ra phía sau lưng, trên mặt ông Diệm có nhiều vết bầm và trên người ông Nhu có nhiều lát dao đâm. Nguyễn Văn Nhung chỉ leo lên xe M113 trong một thời gian ngắn, không thể gây ra tất cả những thứ đó được.






 


Wednesday, October 30, 2013

Quý bà đoạt 2 giải câu cá 1.5 triệu đô

Quý bà đoạt 2 giải câu cá 1.5 triệu đô

Vào ngày thứ sáu 10/25/2013 hai  trong năm giải thưởng câu cá Marlin ở ngoài khơi Mexico đã vào tay cả hai phụ nữ :

Giải nhất $368,675 về tay đội câu cá của bà Linda William với Marlin nặng 776 cân Anh.

Giải nhì $1,185,862 trả nhiều hơn gấp bội cho bà Martha McNabb với cá nặng 525 cân Anh bởi vì Martha rất tự tin dám đặt cược tiền đánh cá nhiều hơn lệ phí tranh giải là $5,000 đô.

Chỉ được giữ cá Marlin nặng trên 300 cân Anh, nhẹ hơn sẽ phải đóng tiền phạt.
 
Ladies cash in at Bisbee’s Black & Blue billfish tournament: two marlin worth $1.5 million

Linda Williams becomes first woman to catch winning fish (774 pounds) in long-running Cabo San Lucas event. But the second-place catch (525 pounds) nets a far bigger payday, nearly $1.2 million
October 27, 2013


Linda Williams (right of the marlin) poses with her winning 774-pound

Linda Williams made angling history Friday afternoon by becoming the first woman to catch the winning fish in the lucrative Bisbee’s Black & Blue Marlin Tournament at Cabo San Lucas, Mexico.

Her catch of a 774-pound blue marlin, in the final hours of the three-day event, was worth $368,675 for her team aboard the yacht II Success.

But Williams wasn’t the only woman smiling afterward. Martha McNabb and her team, which had held first place with a 525-pound marlin until Williams’ fish was weighed, was worth $1,185,862.

The payday was bigger because the team had entered more side jackpots in an event that draws teams of mostly wealthy anglers from around the world.

Williams, who is from Alta Loma, California, was fishing with her long-time skipper, Kevin Pahl, and mates Antonio Zuniga Ruiz, David Reed, Craig Pani, and her friend Jan Howard.


McNabb is from the Cabo San Lucas area and was fishing aboard the yacht Retriever. It’s the second time she has finished runner-up after being edged on the final day of what’s billed as “the world’s richest sportfishing tournament.” Williams’ marlin was brought to the scale 10 minutes before the tournament concluded.

But it’s remarkable that women finished first and second, considering that men have dominated this annual tournament since it was first staged in 1981.

“I think this week we showed what lady anglers can do,” Williams said afterward. “We can compete on this level without question.”

Her marlin, caught after a nearly two-hour fight, was the second-heaviest qualifying fish in tournament history.

“It was a fish of a lifetime and one definitely on my bucket list,” Williams said. “I love this tournament and I love the people.”

The Bisbee’s tournament paid through fifth place. Only marlin weighing 300 pounds were allowed to be kept, and teams that brought in fish under the weight limit were penalized.

Depending on the number of entries ($5,000 base entry per team), and various jackpots entered, the Bisbee’s purse varies from year to year. The largest overall cash payout was $4,165,960 in 2006.

The tournament has raised more than $600,000 for local charities, and last year more than $200,000 was donated to charity.

Tình yêu Ngọc Ngà


Tình yêu Ngọc Ngà
Trích từ Tôn Long Châu's email
Hoàng là anh chàng sinh viên nghèo, phải làm thêm vất vả để kiếm thêm tiền trang trải học phí. Còn em là Ngọc Ngà, cô tiểu thư cành vàng lá ngọc con nhà giàu có khá giả, gia đình có tới mấy osin. Lần đầu tiên về quê đến cây tỏi tây và cây hành em cũng không phân biệt được.

Hoàng gặp em lần đầu tiên trong ngày khai giảng. Em đứng đó vui cười với đám bạn, mải mê làm đổ cốc coca lên váy trắng. Ngượng ngùng anh đưa em áo khoác che vết loang. Giây phút ấy em mãi không quên anh.

Bốn năm học đại học, em muốn giúp anh nhiều lắm, muốn cuộc sống anh đỡ vất vả vì phải vừa học vừa làm. Đưa tiền anh đâu có nhận, anh nói anh không làm được cho em thì thôi...

Tốt nghiệp, đáng lẽ chia tay, chỉ là tình yêu thời đại học thôi mà. Nhưng em đã quyết định theo anh. Gia đình em phản đối quyết liệt, nhưng em vẫn chọn cho mình người đàn ông của cả cuộc đời.

Nên vợ nên chồng, về quê sống trong căn nhà tồi tàn của anh. Rồi em mang thai, nhiều khi trái gió trở trời người đau ê ẩm. Anh thương em, đông cũng như hè đi làm kiếm thêm tiền nuôi vợ

Thế rồi trong một tai nạn xe, anh liệt đôi chân. Nằm một chỗ ở nhà, tất cả mọi việc đều trông cậy vào em. Bố mẹ em thương đến đón em về nhưng em từ chối. Chữa bệnh cho anh em bán hết mọi thứ trong nhà, cuối cùng cũng hết. Bố mẹ em thấy con khổ lại cho tiền.

Cứ thế cuộc sống nghèo ở một vùng quê, em làm giáo viên, anh nằm nhà viết sách. Em đã trút bỏ hình ảnh lá ngọc cành vàng năm nào để trở thành người vợ đảm. Đi chợ mặc cả, quần áo bình thường, cân đo đong đếm còn tốt hơn những người phụ nữ khác

Bác sĩ bảo chồng bà không còn đi được nữa, nhưng em không tin, hàng ngày vẫn bóp chân cho anh , hi vọng một phép màu sẽ đến. Ngày ấy em nghe có một bác sĩ châm cứu giỏi. Em đèo xe 50km đưa anh đi châm cứu hai ngày một lần không kể ngày nắng ngày mưa ngày lạnh ngày nóng.

Anh nhìn em khóc: Nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em nữa, em quá khổ vì anh

Một năm sau phép màu đến thật, chân anh hồi phục cũng là lúc anh nhận được giải thưởng quốc tế từ những cuốn sách anh viết. Không ai nghĩ sẽ có ngày hôm nay.

Rồi họ mời sang Pháp thuyết trình ba năm, anh do dự, em nói: phải đi, cơ hội không đến hai lần.

Nhìn lại quãng đời, em đâu còn trẻ đẹp như xưa...Chồng, con, vất vả, thân hình gầy gò ốm yếu. Pháp là đất nước của tình yêu, nhiều người nói anh đi sẽ không trở lại. Em chỉ mỉm cười đáp lại: em và anh đã trải qua bao nhiêu sóng gió, vì một việc thế này em ko sợ mất anh.

Ba năm sau anh về, không báo trước, muốn dành cho em một sự bất ngờ. Nhưng vừa xuống xe anh đã thấy em đứng đó. Anh hỏi sao biết anh về mà ra đón, em trả lời: Em chờ ở đây mỗi ngày, chỉ cần là xe từ sân bay về là em không bỏ qua chuyến nào.

Anh chỉ khóc mà nói: nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em, tình yêu của em làm anh đau lắm đau lắm, tình yêu của em quá nhiều khổ đau...

Em đáp trả lời anh: tình yêu luôn luôn là khổ đau cay đắng. Tình yêu như một bông hoa sen, hoa sen đẹp nhưng nó có cái nhụy sen, hạt sen rất đắng. Nếu còn có kiếp sau, em sẽ vẫn muốn được yêu anh

Sunday, October 27, 2013

Luật Obamacare gặp khó khăn như thế nào

Luật Obamacare gặp khó khăn như thế nào
 
Hà Xuân Thụ

Chương trình bảo hiểm sức khỏe cho toàn dân Mỹ thật sự đã gặp muôn vàn khó khăn để trở thành luật. Nhiều vị Tổng Thống Hoa Kỳ tiền nhiệm cũng mong thực hiện được nhưng đều bị thất bại. Mãi cho đến khi đảng Dân Chủ đại thắng cả Hành Pháp lẫn Lập pháp trong cuộc bầu cử Hoa Kỳ năm 2008 chương trình này mới hội đủ điều kiện ban thành luật.

Sơ khởi Hạ Viện thông qua dự luật. Kế đến Thượng Viện cũng phê chuẩn được  có đủ túc số 2/3 là Thượng Nghị Sĩ Dân Chủ nên dự luật không gặp phải quyền phát ngôn dài đăng đẳng (Filibuster) để ngăn chặn của đảng Cộng Hòa.  Và dự luật đã chuyển đến Tổng Thống Obama ký ban thành luật.

Ngành Tư Pháp cũng gây khó khăn, nhiều thẩm phán liên bang thuộc phe Cộng Hòa tuyên bố đạo luật Obamacare vi hiến. Năm 2012 Tối Cao Pháp Viện phán quyết rằng đạo luật này hợp hiến các quan tòa lúc đó mới chịu tuân thủ.

Đúng lý ra khi Obama Care đã được phê chuẩn bởi cả ba ngành Lập Pháp, Hành Pháp và Tư Pháp thì tất cả mọi người phải tuân thủ và thi hành. Nhưng đảng Cộng Hòa vẫn tiếp tục gây rắc rối đã phản đối hơn 50 lần nữa.

Gần đây đảng Cộng Hòa vi phạm lỗi lầm lớn lao không chịu thông qua ngân sách để bắt chẹt Tổng Thống Obama ngưng thi hành luật cải tổ y tế. Kết quả chánh quyền phải đóng cửa ba tuần lễ vì ngân sách cạn tiền. 

Trong video đính kèm từ giây phút 05:02 ký giả Nguyễn Khanh có giải thích đạo luật Obama care thật sự đã gặp những khó khăn như thế nào trong nội bộ chánh quyền Mỹ:

Friday, October 25, 2013

JP Morgan bị phạt kỷ lục 13 tỉ USD


JP Morgan b phạt kỷ lục 13 tỉ USD

21 October 2013

Ngân hàng khổng lồ Mỹ, JP Morgan, đồng ý sẽ nộp phạt và bồi thường tổng cộng đến 13 tỉ USD, một số tiền kỷ lục, để dàn xếp cáo buộc bán chứng khoán đảm bảo bằng các khoản vay thế chấp nhà đất đầy mạo hiểm.

Báo Wall Street Journal và New York Times tiết lộ JP Morgan đạt thỏa thuận với Bộ Tư pháp Mỹ. Theo đó, ngân hàng này sẽ nộp phạt tổng cộng 9 tỉ USD và 4 tỉ USD tiền hỗ trợ người mua nhà đang gặp khó khăn. Đây là số tiền dàn xếp lớn nhất mà một công ty Mỹ phải chi trả từ trước đến nay.

Ngoài ra còn có đến 13 ngân hàng lớn khác của Mỹ như là American bank chẳng hạn cũng đang bị Bộ Tư Pháp điều tra. Vì trước năm 2007, hàng loạt ngân hàng Mỹ đã chứng khoán hóa các khoản vay thế chấp nhà đất và bán ồ ạt cho các nhà đầu tư.

Phố Wall khẳng định các loại trái phiếu đặc biệt này rất an toàn dù biết rõ trên thực tế chúng cực kỳ mạo hiểm. Năm 2007 là thời điểm các nhà đầu tư phát hiện phần lớn loại chứng khoán này có giá trị thực tế chỉ bằng một phần rất nhỏ so với những con số trên giấy tờ.

Có hai ngân hàng cho vay nhà đất Fannie Mae và Freddie Mac là nạn nhân của JP Morgan. Chứng khoán đảm bảo bằng vay thế chấp nhà đất chính là nguyên nhân chính dẫn tới cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008.

Ban đầu JP Morgan hi vọng sẽ dùng số tiền phạt và bồi thường khổng lồ này để thuyết phục Bộ Tư pháp Mỹ hủy bỏ cuộc điều tra hình sự. Tuy nhiên, Bộ trưởng tư pháp Eric Holder đã bác bỏ yêu sách trên. Khoản phạt và bồi thường 13 tỉ USD mà JP Morgan phải trả sẽ chỉ có tác dụng dàn xếp các vụ kiện dân sự mà thôi.

Có nhiều chi tiết đã tường trình trên báo Wahington Post xin click vào:

Tự do hay là chết


Tự do hay là chết

  Hà Xuân Thụ
Năm 1954 Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã tổ chức cuộc di cư vĩ đại hơn một triệu đồng bào Việt Nam từ miền Bắc vào miền Nam với rất ít thương vong.

Sau khi Việt Cộng cưỡng chiếm miền Nam năm 1975, dân chúng miền Nam đã quá sợ  hãi Cộng Sản nên đã chọn  tự do hay là chết. Và biển Đông đã chôn xác hàng trăm ngàn thuyền nhân VN đi tìm tự do.

Hai cuộc di cư vĩ đại nói trên của người Việt trong lịch  sử đã nói lên giá trị của Tự do hay là chết. Video dưới đây đã ghi lại hình ảnh cuộc di cư vĩ đại 1954 này:
 

Wednesday, October 23, 2013

Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ

Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ

Hà Xuân Thụ

Trong loạt bài vừa qua chủ đề tình yêu là đẹp đẽ tuyệt vời  nhất. Từ tình yêu quê hương đất nước rồi đến tình yêu đôi lứa, tất cả nhắc cho chúng ta nhớ lại muôn vàn kỷ niệm xa xưa.

Dựa theo truyện Kiều của Nguyễn Du, nhạc sĩ Lam Phương đã sáng tác đoản kịch Tulà cõi phúc tình là giây oan trong đó có câu hát nói lên tình yêu có giá trị tuyệt đối muôn đời đó là:

Dẫu cho sông cạn đá mòn
Con tằm đến thác vẫn còn vương tơ

Đoản kịch này đã được Thúy Nga Paris By Night dàn dựng qua diễn xuất tuyệt vời của Ái Vân, Thái Châu, Trang Thanh Lan, Mỹ Huyền. Đoản kịch này đã đánh dấu giai đoạn lẫy lừng nhất của nhạc sĩ Lam Phương ở Pháp trước khi ông bị đột quỵ vì tai biến mạch máu não.

Ngay sau vở kịch đó nhạc phẩm Cám ơn người tình cũng do Lam Phương sáng tác đã được Thanh Hà trình bày thật là mê ly. Cho tới nay đã  hơn một thập niên qua vẫn chưa ai có thể hát hay hơn thế.




Cám ơn người tình -  Thanh Hà 

Sunday, October 20, 2013

Nước phun theo tiếng hát Whitney Houston

Nước phun theo tiếng hát Whitney Houston ở Dubai

Trích sưu tầm của: Nguyễn Duy Quan

Mời xem hệ thống phun nước tại Dubai. Đã phun nước đồng bộ khi Whitney Houston trình bày:


Trình diễn võ thuật quốc gia Đại Hàn
 

Trích sưu tầm của:  Bùi Bồn  & Tôn Long Châu


Thursday, October 17, 2013

Tin mới về Obamacare

Tin mới về Obamacare

Đoạn video phỏng vấn dưới đây sẽ giúp chúng ta hiểu rõ thêm khi nào dân chúng có được Obamacare miễn phí hoặc khi nào phải trả thêm tiền. Tất cả dựa theo lợi tức kiếm được hàng năm.

Đúng là chương trình của đảng Dân Chủ đã đưa ra người giàu phải đóng thuế Obamacare cao hơn để trợ giúp người nghèo.

Và kiểm soát được lạm phát của nước Mỹ  khi kiềm chế được giới tư bản như bệnh viện, các hãng sản xuất dụng cụ y khoa, các hãng bào chế thuốc men v.v.. không thể tự ý muốn thâu tiền bệnh nhân  bao nhiêu cũng được.
 

Đại bàng gẫy cánh

Đại bàng gẫy cánh

Người sáng tác video cũ này rất cảm động khi nhớ lại vào năm 1978 trên đường đi vượt biên, anh đã gặp một đại bàng VNCH gẫy cánh, trở thành một thương binh tật nguyền, tơi tả lê tấm thân tàn đi hát dạo.

Tuesday, October 15, 2013

Không bao giờ thoát khỏi Camera


Aaron bị thâu hình rõ ràng trước khi giết người

Cách đây một tháng vào ngày 16 Sep 2013, Aaron Alexis lái xe vào cơ xưởng Hải Quân Mỹ ở Thủ Đô Washington DC  đã nổ súng giết chết 12 người, gây thương tích 4 người, và sau đó Aaron bị hạ sát bởi cảnh sát.

Video dưới đây đã thâu hình rõ ràng ngay từ khi Aaron lái xe vào cơ xưởng Hải Quân, đã cầm súng chạy lẻn vào văn phòng trước khi nổ súng giết người.



The FBI has released chilling footage of Aaron Alexis, the 34-year-old Washington Navy Yard gunman, inside the building where investigators say he shot and killed 12 people and wounded four others on Sept. 16 before he was shot dead by police.

The closed-circuit video, released by the FBI on Wednesday, shows Alexis arriving at the Navy Yard in a rented Toyota Prius, entering Building 197 with a backpack and moving through the hallways with what appears to be a sawed-off shotgun. There is no audio, no footage of victims and no images of Alexis firing the weapon.

At a press conference in Washington, FBI Assistant Director Valerie Parlave announced the release of the footage along with still images and a timeline of the Alexis' activity the morning of the rampage:


7:53 a.m. - Alexis’ rental car, a blue Toyota Prius with New York plates, entered Parking Garage #28 at the Washington Navy Yard, located directly across from Building #197.

8:08 a.m. - Alexis exited Parking Garage #28 on foot carrying a backpack. Alexis entered Building #197 and proceeded to the elevator.

8:09 a.m. - Alexis exited the elevator on the fourth floor and entered the men’s bathroom carrying a backpack and a clipboard.

8:15 a.m. - Alexis crossed the hallway into the 4 West area of Building #197 with shotgun, but without the backpack or a clipboard.

8:16 a.m. - Alexis shot the first victim in the 4 West area of Building #197.

8:17 a.m. - First 911 call is received from the fourth floor of Building #197.

8:20 a.m. - Alexis left the fourth floor using the stairs and entered the third floor.

8:28 a.m. - Alexis appeared on the first floor.

8:57 a.m. - Alexis returned to the third floor.

9:25 a.m. - Law enforcement shoot and kill Alexis on the third floor.