Monday, April 8, 2013

Cộng Sản vô luật pháp đến cùng cực


Cộng Sản vô luật pháp đến cùng cực

 8 April 2013

Ông Đoàn Văn Vươn nói trước tòa chúng tôi phải nổ súng vì công an ngang nhiên vô luật pháp đến ăn cướp nếu không tài sản chúng tôi bị mất trắng (sạch).

Tại Hoa Kỳ Sarah không bị truy tố tội giết người khi cô đã bắn chết người xông vào nhà.

Vụ án Đoàn Văn Vươn không có ai chết mà lại truy tố tội phạm giết người và toàn thể gia đình bị  phạt đến 20 năm tù. Ký giả Võ Long Triều đã tố cáo trong bài viết:

 Xử án Ðoàn Văn Vươn là Cộng Sản Hà Nội đang thú tội

Võ Long Triều

Tội thứ nhứt là cướp đất của dân nghèo một cách phi pháp. Mặc dù pháp luật cộng sản vừa bất công vừa bất nhân. Ðiều 17 và 18 Hiến Pháp qui định một cách gian trá: “Ðất đai, rừng núi, sông hồ, tài nguyên trong lòng đất, nguồn lợi ở vùng biển thềm lục địa và vùng trời, đều thuộc sở hữu của toàn dân.” Ðiều 18 tiếp theo liền: “Nhà nước thống nhứt quản lý toàn bộ đất đai theo qui hoạch và pháp luật.”



Ðoàn Văn Vươn tại tòa án Hải Phòng ngày 2 Tháng Tư 2013

Như vậy nghĩa là tài sản của dân do do nhà nước quản lý. Việc quản lý cũng có qui định bằng văn bản, nhưng các quan chức ỷ quyền cướp đoạt công khai, không bồi thường thiệt hại hoặc định giá bồi thường trăm ngàn lần ít hơn, để bán lại thu lời.

Việc cướp đất xẩy ra khắp xứ, dân oan khiếu kiện thường xuyên, bao nhiêu năm qua đều vô hiệu, Cán bộ đảng viên là quan chức cầm quyền, cùng với gia đình nhờ đó trở thành “đại gia,” tư bản đỏ. Dân oan bị đàn áp dã man, có người tử thương, có người uất ức đành tự thiêu, lấy cái chết đánh thức dư luận.

Ngày 5 Tháng Giêng năm 2012, Anh Ðoàn Văn Vươn và gia đình bị giới chức huyện Tiên Lãng tỉnh Hải Phòng đưa vào đường cùng, mất đất, mất hết tài sản chỉ còn nợ nần vay mượn để đầu tư vào việc lấn biển bồi vườn, xây đầm nuôi tôm cá.

 
Vì bất mãn và oan ức tràn đầy, gia đình anh phản ứng bằng súng đạn và mìn tự chế. Một hành động dũng cảm chống lại sự tàn bạo của nhà cầm quyền, nhóm người tự xưng thuộc gia cấp công nhân, nông dân lao động mà ra. Bây giờ phản lại giai cấp đã từng cưu mang họ trong thời kỳ bạo loạn để nắm chính quyền.

Tội cướp nói trên do chính Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng vạch trần xác nhận. Ngày 10 Tháng Hai, 2012, ông Vũ Ðức Ðạm, chủ nhiệm văn phòng chính phủ mở cuộc hợp báo tuyên bố kết luận của thủ tướng như sau: “Sau phiên họp với các quan chức nhiều bộ ngành và chính quyền Hải Phòng, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng xác nhận vụ cưỡng chế đất đầm nuôi thủy sản của gia đình ông Ðoàn Văn Vươn là trái luật.”

1. Ông Nguyễn Tấn Dũng nhìn nhận việc chính quyền địa phương ra quyết định giao đất cho ông Vươn là đúng luật. Nhưng lại trái luật khi ra các quyết định thu hồi.

2. Chính quyền huyện Tiên Lãng lấy lại đất đai tài sản của gia đình ông Vươn không nằm trong bất cứ trường hợp nào được qui định trong Luật Ðất Ðai ban hành năm 2003 và nghị định thi hành Luật Ðất Ðai ra năm 2004.

3. Muốn thu hồi phải có một dự án thay đổi mục tiêu sử dụng đất, mà trường hợp nầy, chính quyền huyện hoàn toàn không có một văn bản nào.

4. Việc lãnh đạo chính quyền địa phương chỉ đạo phá nhà của ông Ðoàn Văn Vươn có dấu hiệu vi phạm luật hình sự cần phải được khởi tố.

Tội thứ hai là lạm quyền và vi phạm luật pháp. Do thành phố Hải Phòng nhìn nhận ngày 21 Tháng Hai, 2012, bằng cách “tiến hành thu lại các quyết định thu hồi đất, quyết định cưỡng chế trái pháp luật đã ban hành trước đó.”

Thành Ủy Hải Phòng còn xác nhận 50 cán bộ, 25 tổ chức có liên quan đến việc cưỡng chế đã bị kiểm điểm. Tập thể ban cán sự đảng UBND thành phố cũng bị kỷ luật khiển trách. Hai vị lãnh đạo thành phố là Chủ Tịch Dương Anh Ðiền và Phó Chủ Tịch Ðỗ Trung Thoại phải kiểm điểm cá nhân.

Tại huyện Tiên Lãng, chủ tịch và phó chủ tịch bị cách chức. Cựu phó chủ tịch huyện Tiên Lãng, ông Nguyễn Văn Khanh, người được UBND huyện Tiên Lãng giao làm trưởng ban cưỡng chế thu hồi đầm nuôi thủy sản của ông Vươn bị bắt tạm giam để điều tra.

Tội thứ ba của Hà Nội là lạm dụng pháp luật. Chính quyền từ trung ương là thủ tướng đến địa phương là Thành Ủy đều xác nhận sự sai trái do chính cán bộ công quyền hiếp đáp dân lành. Thế mà bây giờ bọn cường hào gây ra tội ác lại dùng pháp luật xử và phán án những nạn nhân của họ. Thật là ngang ngược và trớ trêu.

Tuy nhiên vì quá lo sợ phản ứng mãnh liệt của quần chúng ngay sau khi ông Vươn bị cưỡng chế, nên theo lời tường thuật của ông Trần Ðình Triển, luật sư biện hộ cho các nạn nhân, lực lượng công an nhiều hơn hàng ngàn lần người tham gia tố tụng.


Họ ngăn chận không cho một người dân nào được tham gia phiên tòa, mặc dù nguyên tắc hiến định nếu “xét xử công khai” thì mọi công dân đều có quyền tham dự phiên tòa.

Mặt khác công tố viên đề nghị bản án dưới mức luật định theo bản cáo trạng tội danh quá xa. Ðiều đó chứng tỏ Hà Nội gian mà không ngoan.

Nếu muốn vuốt ve dư luận thà rằng cáo buộc tội danh chống người thi hành công vụ, hay bất cứ tội gì khác sẽ không có vẻ khôi hài. Khôi hài hơn nữa cũng theo Luật Sư Trần Ðình Triển là đa số các bị cáo đều tố cáo trước tòa, điều tra viên đánh đập, bức cung, mớm cung, dụ cung, đưa giấy trắng ép buộc ký khống vào.

Và cả hội trường giật mình khi Ðoàn Văn Vệ khai có điều tra viên của ông đòi 20 triệu và một lần nữa đòi 10 triệu, ông ta hứa sẽ lo cho anh Vệ không có tội. Tuy nhiên sau đó không có kết quả nên anh Vệ xin thay đổi điều tra viên nhưng không được chấp nhận.

Tội danh “giết người” mà công tố viên cáo buộc, theo đúng hình phạt chiếu điều 93 Bộ Hình Luật phải lãnh án từ 12 đến 20 năm hoặc tử hình. Trong khi đó quan tòa xử Ðoàn Văn Vươn 5 hoặc 6 năm tù giam, ai cũng biết vì lý do chính trị và xử theo lệnh cấp trên rõ là sử dụng luật méo mó theo nhu cầu.

Ðó là tòa án và pháp luật của cộng sản Hà Nội. Ðài phát thanh RFI trao đổi với Luật Sư Hà Huy Sơn về mức án, ông Sơn cho rằng dù ông Ðoàn Văn Vươn bị tù một ngày cũng là quá nặng!

Xử nhẹ hay nặng, vấn đề là việc xử án Ðoàn Văn Vươn và gia đình, Hà Nội thêm một lần nữa đang thách thức nhân dân. Sự cưỡng chế đất đai làm cho nhiều người tự thiêu tự tử và bao nhiêu gia đình lâm cảnh màn trời chiếu đất.

Sau vụ Ðoàn Văn Vươn. Vào ngày 22 Tháng Năm 2012 tại quận Cái Răng tỉnh Cần Thơ, ông Hồ Văn Tư cũng bị cướp đất tuyệt vọng vì gia đình phải sống trong cảnh nghèo đói nên liều mạng uống thuốc trừ sâu tự tử trước mặt bọn cường hào áp bức.

 Ông phải giao đất với giá 500,000 đồng một mét vuông, cho công ty cổ phần số 8 (CIC 8) do Bộ Xây Dựng làm chủ đầu tư. Ðược biết công ty của Bộ Xây Dựng bán lại với giá 5 triệu đồng một mét vuông nên ông Tư xin thương lượng đòi thêm tiền không được, đành tự vận tỏ sự uất ức của nông dân và tố cáo bọn cường hào trước dư luận.

 
Sau đó vợ ông Tư, bà Phạm Thị Lài, 52 tuổi, với đứa con gái Hồ Nguyên Thủy, 33 tuổi, trần truồng để lõa thân ngăn chận công an không cho cướp đất. Nhưng bọn cường quyền vẫn lôi kéo họ trước mặt đông người.

Vụ Ðoàn Văn Vươn sẽ không chấm dứt bởi những bản án tuyên phạt nặng hay nhẹ ngày 5 Tháng Tư, 2013 mà vấn đề Ðoàn Văn Vươn sẽ kéo dài mãi mãi cho đến khi nào Hiến Pháp không còn điều khoản qui định độc đảng độc quyền và đất đai thuộc quyền quản lý của nhà nước.

Hiện tại dân oan của tỉnh tiền Giang phối hợp với dân oan Sài Gòn biểu tình ủng hộ Ðoàn Văn Vươn và ngày mai còn bao nhiêu dân oan các tỉnh khác biểu tình ủng hộ hay phản đối nhà cấm quyền? Ba mươi tám năm qua, cộng sản Hà Nội gây quá nhiều tội ác: Cướp đoạt quyền sống con người, đàn áp tôn giáo, bắt người vô tội, giam cầm vô cớ.


 
Một chế độ hô hào do dân vì dân mà lại công khai phản bội dân trắng trợn, dứt khoát không thể tồn tại lâu dài bởi vì chính dân chúng sẽ đứng lên lật đổ nó, giành lại quyền sống của con người.

Một ngày nào đó sẽ có một Ðoàn Văn Vươn khác, can đảm như anh, không còn sợ bọn cầm quyền như anh, chấp nhận tù đày chết chóc như anh, đứng ra dẹp tan độc đảng, xóa sổ cường hào, đòi lại tự do dân chủ nhân quyền cho dân tộc. Mong ngày đó sớm đến.

No comments:

Post a Comment