Tuesday, September 21, 2010

Làm sao bắt được vạn con mực

Vào một chiều tối mùa hè năm 1971 tôi cho lệnh lái chiếc PCF 3858 về tránh sóng tại làng chài lưới Nhơn Lý ở phía Bắc cách Qui Nhơn chừng 20 hải lý. Sau khi bỏ neo tôi bật đèn pha trước mũi, đích thân đi kiểm soát một lần nữa để chắc chắn và an tâm rằng tàu mình không bị tróc neo.

Một hiện tượng lạ lùng chưa bao gìờ tôi thấy được là vùng ánh sáng của đèn pha chiếu xuống mặt nước có màu trắng xóa và lung linh như bạch kim nhìn kỹ lại thì ra muôn ngàn con mực trắng nổi lên tranh giành nhau ăn ánh sáng rực rỡ của đèn pha. Cảnh tượng y chang mà ai cũng nhớ như muôn ngàn con thiêu thân xuất hiện sau những cơn mưa để bay lao vào những bóng đèn cháy sáng.

Làm sao bây giờ để bắt được đám mực này trong khi trên tàu không có đến một cái vợt. Nhìn quanh thấy một ghe chài có người kéo neo tôi cho lính kêu họ lại gần và chỉ cho thấy muôn ngàn con mực đang nổi lên trước mặt. Sung sướng quá người dân chài đề nghị họ vào bờ và sẽ đem ra hai ghe trang bị với lưới mắt rất nhỏ để bắt.

Tôi đưa ra đề nghị chia tứ lục, PCF 3858 sẽ lấy bốn phần lo chuyện tắt đèn pha cho mực chạy vào lưới và bật đèn để mực tụ lại. Các dân chài sẽ lấy sáu phần, dĩ nhiên họ đồng ý ngay vì ghe chài nhỏ bé cả đêm giỏi lắm chỉ vớt được vài trăm con lẻ tẻ còn bây giờ xài lưới bắt vài ngàn con mỗi lần. Ngoài ra làm sao dân chài lại có được một vùng ánh sáng rực rỡ rộng lớn như đèn pha gắn trên đỉnh cao PCF chiếu xuống mặt nước biển.

Trung bình cứ 45 phút là hoàn tất xong một chu kỳ lưới mực và cứ thế tàu chúng tôi lập đi lập lại việc bật tắt đèn pha. Mới năm  giờ trời đã hửng sáng mực biến mất. Dân chài ngưng tay cho biết họ lưới được 30 cần xé và định chất lên tàu 12 cần xé đầy những con mực ống trắng phau.

Thủy thủ đoàn PCF 3858 bấy giờ có 6 người rất trẻ, chỉ mình tôi mới lấy vợ còn lại toàn độc thân. Cả tàu bàn tán chẳng biết làm gì với số mực khổng lồ này, riêng tôi lại sợ bị khiển trách cả đêm chỉ lo vớt mực ống nên tôi quyết định chỉ nhận 3 cần xé mà thôi, còn bao nhiêu cho họ hết.

Khi về căn cứ nghỉ bến tôi bảo lính bỏ bọc cho tôi 5 kí còn bao nhiêu bảo họ đem hết về trại tha hồ nấu nướng và nhậu nhẹt với nhau.

No comments:

Post a Comment